Mekong News  
Ai nắm bắt được thông tin - người đó sẽ làm chủ thế giới!
 Kinh tế - Chính trị và Tin tức Cộng đồng VN tại LB Nga
Thời tiết
Tỷ giá hối đoái
Đóng
Tình trạng online
 Đang online: 006

  Hits: 025267313
 
Tin tức » Trang văn nghệ 28.03.2024 23:18
Nhà thơ Nguyễn Huy Hoàng với mùa Đông nước Nga
26.12.2021 08:02

Hơn 30 năm sống ở Liên bang Nga, Nguyễn Huy Hoàng gắn bó máu thịt với nước Nga mà ông coi là quê hương thứ 2, nhưng ông cũng da diết nhớ về quê mẹ: "Đâu rồi, bếp rạ, mái tranh/ Đâu rồi, lối ngõ uốn quanh xóm nghèo?/ Sân đình, giếng nước trong veo/ Cây đa đêm hội, trăng treo. Đâu rồi?/ Tìm đâu ra giữa quê người/ Cỏ xanh đầu bãi, chiều phơi nắng vàng/ Rặng tre nghiêng xuống giếng làng/ Bóng ai tóc xõa, trăng loang vai mềm"...Từ nước Nga xa xôi, tuyết lạnh, nhà thơ Nguyễn Huy Hoàng đã gửi cho Tầm Nhìn chùm thơ và ảnh ông chụp về Tuyết, về mùa Đông xứ sở Bạch Dương.

 

Tuyết rơi

Suốt đêm mưa tuyết trút thầm

Phất phơ như bấc, rơi đầm đìa rơi

*

Mùa đông trải liệm trắng trời

Hay nàng chúa Tuyết vừa rời rừng thông?

*

Mười phương, tám hướng mênh mông

Cỏ cây nhuốm bạc, đồng không bóng người

*

Ta như một chấm lẻ loi

Lạc loài giữa đất, giữa trời hoang sơ

 

Tiếng gọi

Bỗng trong mưa bụi trắng trời

Tiếng ai nhắn gọi, hay lời tháng năm?

Dặm về, nẻo vắng xa xăm

Chiều đông thấm mỏi bước chân độc hành

*

Đâu rồi, bếp rạ, mái tranh

Đâu rồi, lối ngõ uốn quanh xóm nghèo?

Sân đình, giếng nước trong veo

Cây đa đêm hội, trăng treo. Đâu rồi?

*

Tìm đâu ra giữa quê người

Cỏ xanh đầu bãi, chiều phơi nắng vàng

Rặng tre nghiêng xuống giếng làng

Bóng ai tóc xõa, trăng loang vai mềm

*

Chập chờn nhớ giữa trời quên

Lòng quê lãng đãng trên miền mộng mơ

Chiều đông, mưa tuyết mịt mờ

Quê hương xa vắng, dường như nhắn thầm...

 

Cố hương

Bạch dương đã lấm tấm vàng

Mây chiều như mảnh khăn choàng tả tơi

*

Thảo nguyên lác đác bóng người

Mưa khuya rắc lạnh từng hồi bến sông

*

Ngựa gầy buộc gốc cây thông

Mắt buồn thờ thẫn ngóng đồng cỏ hoang

*

Tháp già lẫn hết thời gian

Lẻ loi bóng quạ thở than nhớ bầy

*

Đường đi, sùi sụt vũng lầy

Lối xe lăn những rãnh cày ngược xuôi

*

Đã nghe ở phía chân trời

Đông sang.

Băng tuyết bời bời.

Đông sang.

*

Thèm hơi ngọn gió mùa màng

Đồng sau vụ gặt, óng vàng rạ rơm

*

Cá đàn quẫy động ao chuôm

Gà trưa đánh thức khu vườn nắng hanh

*

Khiêm nhường ngọn khói mong manh

Khi xa ngàn dặm, hoá thành thiêng liêng

*

Lá rơi xao xác chân thềm

Như rơi vào giữa nỗi niềm cố hương...

 

Ngày đông giữa làng Nga

Không gian như tủ lạnh khổng lồ

Đồng xơ xác, hàng phong gầy tê tái

Thung lũng nhuốm một màu trắng muối

Tuyết ngập đồng, dựng ngược gió đài nguyên.

*

Dòng sông băng không bóng một con thuyền

Dải bờ lạnh để tang ngày băng giá

Trên quảng trường tượng kiệt nhân, tuấn mã

Tay vung gươm hóa đá giữa đất trời.

*

Về phương Nam không còn kịp nữa rồi

Những cánh sếu lạc bầy kêu thảm thiết.

Đàn chó hoang run xù lông nhá tuyết

Mắt đỏ ngầu tru giọng đến thê lương.

*

Quạ lẻ đàn rũ cánh xếp lặng im

Ngóng đôi mắt vô hồn về cuối bãi.

Sau ngọn tháp, phía làng xa, ngọn khói

Vài tiếng gà nhớ nắng gáy miên man

*

Ngả mình trên rơm ấm rải quanh sàn

Như cảm thấy mùa hè đang ở lại

Hoa diệp thảo, lá hắc bồng ngai ngái

Chút hương thừa năm ngoái giữa đồng Nga

*

Tuyết vẫn rơi vun trắng xốp mái nhà

Qua tấm kính như sao trời rắc bạc

Những đám mây tựa đàn cừu đi lạc

Tôi mơ màng trong giấc kẻ chăn chiên…

*

…Màu hoa vàng, dập dờn gió thảo nguyên

Mùi táo chín phảng phất dòng suối nhỏ

Cô thôn nữ thêm củi vào đống lửa

Má ửng hồng sau ngọn khói lên xanh

*

Cá trong đầm quẫy sóng vỡ vầng trăng

Vịt vỗ cánh chấp chới bờ cỏ lác…

Qua khe cửa, tuyết từng hồi ào ạt

Xung quanh tôi rơm ấm phủ quanh sàn

*

Bà mẹ Nga bên bếp lửa ngồi đan

Mái tóc trắng vương theo làn khói tỏa

Mùi khoai chín thơm lừng căn nhà gỗ

Mặc ngoài kia tuyết phủ kín cánh đồng…

 

Đồng tuyết

Gió thôi không thổi nữa

Sông ngừng không chảy nữa

Mờ rồi ánh sao đêm

Hơi lạnh trùm đồng cỏ

*

Nhẹ nhàng những bông tuyết

Phơ phất những bông tuyết

Rơi lặng lẽ, miên man

Giữa đất trời thanh khiết

*

Con đường như rắc bạc

Cánh đồng như rắc bạc

Chỉ trắng xoá một màu

Tranh mùa đông phương Bắc

*

Nàng Chúa Tuyết đâu rồi ?

Cỗ tam mã đâu rồi ?

Chỉ những bông tuyết phủ

Choàng kín cả vai tôi.

 

Đêm cuối đông

Nửa đêm, tuyết trút đầm đìa

Vun thành đê trắng ngoài bìa rừng thông

*

Đâu là doi cát, bãi sông?

Đâu con đường nhỏ uốn cong chân đồi?

*

Nơi ta vẫn hẹn, đâu rồi?

Vòm cây tuyết phủ trắng trời cuối đông.

Nguyễn Huy Hoàng

(Liên bang Nga)

Theo: Tầm nhìn
0 0/0    Đánh giá của bạn:  GO
Bản để inLưuGửi tin qua email


  GO  
Chọn ngày

Tin mới
Trang chủ  ¤  Tin tức  ¤  Liên hệ  ¤  Liên kết  ¤  Sơ đồ site  ¤  Tiếng Nga Anti Spam
© Copyright 2009-2010 MEKONGNET.ru, All rights reserved.
® MEKONGNET.ru giữ bản quyền nội dung trên website này.
Cơ quan chủ quản: COMPANY ZOLOTOI DRAKON
Trụ sở: Office 17, Tekhnitreskaia str., 19, Ekaterinburg, Russia
Tel/Fax: 7 (343) 381-84-14 Email : info@mekongnet.ru